Bạn có cảm thấy Ngoại Hạng Anh mùa giải này thiếu đi điều gì đó hấp dẫn? Một chút kịch tính, một chút bất ngờ, một chút “hỗn loạn” có kiểm soát? Có lẽ nào, giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh đang thiếu đi một nhân tố bí ẩn mang tên Marouane Fellaini?
Kể từ khi Fellaini rời khỏi sân cỏ nước Anh, dường như Ngoại Hạng Anh đã bước vào kỷ nguyên “BF” (Before Fellaini), một kỷ nguyên mà mọi thứ có vẻ… quá đỗi dễ đoán. Không còn những pha không chiến “bá đạo”, không còn những tình huống “dở khóc dở cười”, và có lẽ, cũng không còn những bàn thắng “có một không hai” đến từ chàng tiền vệ người Bỉ.
“Cỗ Máy Hủy Diệt” Lẫn “Nghệ Sĩ Sáng Tạo” – Hai Mặt Của Fellaini
Fellaini chưa bao giờ thực sự “đến” với Ngoại Hạng Anh theo cách thông thường. Anh như một “hằng số” đã tồn tại từ rất lâu, như thể chúng ta đã quá quen thuộc với hình ảnh một “cây sồi” sừng sững giữa hàng tiền vệ của Everton. Sự xuất hiện của anh luôn bị lu mờ bởi những bản hợp đồng bom tấn khác, nhưng Fellaini lại là người in dấu ấn đậm nét nhất trên sân cỏ.
Nói đến Fellaini, người ta nghĩ ngay đến một “cỗ máy hủy diệt” với lối chơi mạnh mẽ, không ngại va chạm. Nhưng ít ai nhận ra, ẩn sau vẻ ngoài “hầm hố” ấy là một “nghệ sĩ sáng tạo” với những pha xử lý bóng đầy bất ngờ.
Bạn có nhớ những pha bứt tốc đầy sức mạnh, bất chấp mọi định luật vật lý để ghi bàn của Fellaini? Hay những đường chuyền “dị” tạo nên thương hiệu riêng cho tiền vệ người Bỉ? Đó chính là minh chứng cho sự khó lường, một thứ “ma thuật” mà chỉ Fellaini mới có.
Từ “Người Hùng” Đến “Kẻ Tội Đồ” – Hành Trình Đầy Bi Ai Tại Manchester United
Gia nhập Manchester United, Fellaini từ “người hùng” bỗng chốc trở thành “kẻ tội đồ” trong mắt người hâm mộ. Lối chơi của anh bị cho là không phù hợp với một đội bóng lớn, những pha xử lý “hồn nhiên” vô tình khiến Quỷ Đỏ phải trả giá.
Nhưng công bằng mà nói, Fellaini vẫn là một cầu thủ chất lượng, một chiến binh luôn chiến đấu hết mình vì màu cờ sắc áo. Anh có thể không phải là “mảnh ghép hoàn hảo”, nhưng chắc chắn là một phần không thể thiếu trong đội hình của Sir Alex Ferguson và sau này là Jose Mourinho.
Nỗi Nhớ “Dị Nhân” Và Khát Khao “Hỗn Loạn”
Ngoại Hạng Anh ngày nay vẫn hấp dẫn, nhưng có lẽ đã bớt đi một chút “màu sắc”, một chút “bất ngờ” từ khi Fellaini ra đi. Người hâm mộ nhớ anh, nhớ những pha bóng “điên rồ”, nhớ cả những lần phải “ôm đầu” vì những tình huống “dở khóc dở cười” mà anh tạo ra.
Bởi vì, Fellaini là vậy, một cầu thủ “không giống ai”, một “dị nhân” trên sân cỏ. Và biết đâu đấy, trong một ngày đẹp trời, chúng ta sẽ lại được chứng kiến sự trở lại của “Fella” tại Ngoại Hạng Anh, để một lần nữa, được sống trong những cung bậc cảm xúc mà chỉ anh mới có thể mang lại.