Bạn có nhớ đêm Romario đấm Diego Simeone? Một cú đấm đã đi vào lịch sử bóng đá và khiến cả thế giới phải kinh ngạc. Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao một cầu thủ tài năng như Romario lại hành động như vậy? Hãy cùng tôi tìm hiểu câu chuyện về cú đấm bất hủ này và những câu chuyện đằng sau nó.
Cú Đấm Bất Hủ: Romario vs Simeone
Vào ngày 16 tháng 1 năm 1994, Romario đã làm điều mà David Beckham và hàng triệu người hâm mộ Real Madrid và Barcelona chỉ mơ ước: anh ấy đấm Diego Simeone. Không phải là một cú đấm vu vơ, Romario đã hạ gục Simeone bằng một cú móc trái cực mạnh khiến cầu thủ Argentina ngã gục.
Romario nổi tiếng với lối chơi thanh thoát, kỹ thuật điêu luyện và khả năng ghi bàn ấn tượng cho cả Brazil và Barcelona. Tuy nhiên, anh ấy cũng nổi tiếng với tính khí nóng nảy và những hành động thiếu kiểm soát. Có thể kể đến một vài câu chuyện về Romario: anh ta bị đuổi về nước từ giải vô địch bóng đá thế giới dành cho lứa tuổi trẻ năm 1985 ở Nga vì tiểu tiện từ ban công khách sạn. Sau đó, anh ấy lại gây rắc rối với Fluminense khi tấn công một fan hâm mộ vì ném 6 con gà sống vào anh ta trong buổi tập.
Tuy nhiên, trường hợp của Simeone lại khác. Có thể nói, Johan Cruyff, huấn luyện viên của Barcelona khi đó, cũng có phần trách nhiệm. Cruyff từng gọi Romario là “thiên tài” trong thời gian thi đấu tại Camp Nou, nhưng ông ấy nên nhớ rằng “giữa thiên tài và điên rồ chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng”. Romario đã vượt qua lằn ranh đó trong trận đấu với Sevilla, dù rằng HLV của anh ta cũng có một phần “góp sức”.
Mâu thuẫn và Cú Đấm Bất Hủ
Sự việc bắt đầu một tuần trước khi Romario tỏa sáng trong một trận đấu El Clasico để đời. Barcelona đè bẹp Real Madrid với tỷ số 5-0, trong đó Romario lập hat-trick và ghi bàn thứ 3 “để đời” của anh ấy tại Camp Nou. Một tuần sau, Romario lại ngồi dự bị trong trận đấu với Sevilla. Sự thay đổi này khiến các cầu thủ và người hâm mộ không khỏi ngạc nhiên. Nhưng Cruyff lại cho rằng điều đó là cần thiết để kiểm soát cái tôi “khổng lồ” của Romario. Ông ấy muốn cho Romario biết rằng không ai là không thể thay thế ở Barcelona. Ông ấy cũng tin rằng Romario sẽ thi đấu quyết tâm hơn khi được vào sân để chứng minh bản thân.
Nhưng điều mà Cruyff không lường trước là sự hiện diện của Simeone. Simeone đến Sevilla từ Pisa vào năm 1992 và nhanh chóng tạo dựng phong cách chơi bóng “không ngại va chạm” đã định hình cho anh ấy trong vai trò cầu thủ và huấn luyện viên.
Sự Khiêu Khích và Cú Trả Đũa
Simeone cảm nhận được sự “bực bội” của Romario khi vào sân thay người. Simeone đã cố tình “khiêu khích” Romario bằng lời nói và hành động. Theo Romario, Simeone đã xúc phạm mẹ của anh ấy và gọi anh ấy là “con gián”. Simeone cũng “đá” vào Romario.
Cuối trận, khi một đường chuyền bay vào vòng cấm của Sevilla, Romario lao vào, nhưng anh ta không hướng đến khung thành. Lúc này, Romario chỉ muốn “trả thù”. Romario “đấm” một cú móc trái vào mặt Simeone, khiến cầu thủ Argentina ngã gục. Romario bị đuổi khỏi sân, anh ấy “cãi” với trọng tài “như một học sinh hư”.
Sau Cú Đấm
Sau trận đấu, Romario không hề hối hận về hành động của mình. Anh ta nói: “Anh ta trêu chọc và đá tôi. Tôi đã phản công và trọng tài đuổi tôi khỏi sân”. Hristo Stoichkov, đồng đội và người bạn thân của Romario, đã “bênh vực” Romario bằng cách ví cú đấm của anh ta “như cú đấm của Mike Tyson”.
Liên đoàn bóng đá Tây Ban Nha “không hài lòng” với hành động của Romario và “treo giò” anh ta 5 trận. Cruyff “tức giận” với Simeone và “nói xấu” anh ta, bởi vì ông ấy muốn được vào sân để “đấm” Simeone. Simeone “đáp trả” Cruyff bằng cách “chê bai” HLV này, cho rằng ông ấy “chỉ biết than thở với báo chí” thay vì tập trung vào việc thi đấu.
Kết Luận
Cú đấm của Romario vào Simeone là một câu chuyện “bất hủ” trong lịch sử bóng đá. Câu chuyện này “kể” về sự nóng nảy, cái tôi “khổng lồ” của Romario và phong cách chơi bóng “không ngại va chạm” của Simeone. Tuy nhiên, câu chuyện này cũng “kể” về sự “đam mê” và “sự gan dạ” của những cầu thủ thời đó. Họ “đánh” trên sân bóng “như thể” họ “đang chiến đấu trên chiến trường”.
Cú đấm của Romario có thể đã “dẫn đến” những “hậu quả” xấu, nhưng nó cũng đã “góp phần” tạo nên một kỷ nguyên vàng của bóng đá. Hãy “nhớ” đến câu chuyện này và “trân trọng” những giá trị “huyền thoại” của “bóng đá” thời đó.